Xin trích lại bài "Thông não về biểu tình" của Pín Nghé, Việt Kiều, viết từ London - Anh Quốc đã lược bớt và thay thế những từ ngữ bựa. Bài viết phản ánh khá đầy đủ quy định biểu tình ở phương Tây.
"Anh chị hay kêu Việt Nam không có dân chủ, không cho biểu tình, Tây nó biểu tình ầm ầm...
Anh chị Việt Nam mới là dân chủ, tự do tụ tập hò hét chả phép tắc nào...
Kẻ hèn này phải múa đôi dòng về biểu tình Tây, thể anh chị mở rộng tầm mắt.
Không đơn giản đâu nhé hehe, đầu tiên xin giấy phép biểu tình, đề rõ nhiêu người, biểu tình vì cái gì.v.v.., chống TQ chứ gì? Ok. Nộp 3 nghìn £ lệ phí.. (con số xê dịch nhiều nhé, nơi nhiều nơi ít nơi thậm chí miễn phí). Phải xin trước ít nhất 7 ngày, chứ hôm nay xin mai biểu tình thì không được.
Rồi biểu tình từ mấy h đến mấy giờ? Hết giờ mời cút!
Biểu tình 1 nơi hay đi dọc phố? 1 nơi thì rẻ tiền, cảnh sát quây cho cái rào, đứng đó mà hét. Đi dọc phố thì phải trả đắt hơn, lại phải xin thêm giấy phép ủy ban quận đó, cảnh sát cấm ô tô vào phố đó luôn cho chúng mày đi tha hồ hò hét ...
Tiếp tục: khẩu hiệu (băng rôn to cỡ nào) và đề chữ gì? "ĐM china" hả? Không được, "Trung Hoa đếch tốt" hả? Lịch sự hơn, được....
Mời mua bảo hiểm, khá đắt nếu các bạn đi dọc phố, vì nếu quá khích các bạn đốt đôi cái xe cảnh sát hay phá 1 cửa hàng, bảo hiểm sẽ đền, nếu bạn là 1 sắc dân hung hăng mõm vẩu có tiếng tăm đập phá, sẽ chẳng ai bán bảo hiểm cho bạn, nghĩa là bạn không được biểu tình.
Các bạn có xài loa không? Âm thanh nhiêu đề xi ben, mời trả tiền, nếu âm thanh vượt quá, bạn phải xin 1 giấy phép riêng khác của ngài thị trưởng nơi biểu tình, ngài sẽ soi xem liệu âm thanh quá lớn có ảnh hưởng tới cư dân ngài cai quản không? To quá thì phải hạ xuống?
Bắt buộc phải thuê 1 xe cứu thương và bác sĩ sẵn sàng trong thời gian biểu tình, nhỡ cờ vàng phi cái cán cờ vào mồm cờ đỏ hay ngược lại thì khiêng thẳng lên hồi sức cấp cứu luôn, mất thêm 1 mớ nữa.
Xong khi có đủ các giấy phép, cốp tiền đủ, ngày đó giờ đó mời đến, đứng trong hàng rào, vặn âm thanh đúng mức cho phép, trương băng rôn những câu đã đăng kí, và mời mời, tha hồ biểu tình.
Hết giờ tất cả giải tán, không nói nhiều, đi nhậu.
Trước cổng đại sứ quán Trung Hoa ở London rất đắt sô vì người Trung hoa thần thánh nhiều nước ghét, hết giờ thì té để nước khác còn phản đối.".
(Ảnh ăn cắp (ảnh 1): anh em Việt Nam biểu tình trước ĐSQ Trung Hoa tại London, anh em chỉ được đứng phía sau hàng rào, sau đó đi nhậu lòng lợn, kẻ hèn này tham gia màn lòng lợn).
====
LÒNG DÂN TA NHƯ NƯỚC.. CÁM ƠN VÀ TRÂN TRỌNG BÀ CON!
Nhìn ra người ta, nhìn về mình mà thấy ngán ngẩm, cho nhận thức của một số người dễ bị a dua, dụ dỗ.
Nhưng cũng thấy vui và bình yên, khi những ngày qua nhận được trao đổi riêng của nhiều bạn các nơi, nhiều người chưa bao giờ gặp mặt, rằng:
- "...Chẳng riêng tôi, thành phố của tôi phần đông là vậy, nói chung ng dân ít kích động đến việc của chính quyền, không phải vô tâm mà là ai chuyên cần việc người ấy.. Ngoài ra nơi tôi, so với chúng tôi thì đời sống công chức không phải là điều mơ ước (nếu không muốn nói là hơi kham khổ)..."
- "Dân và chính quyền địa phương tôi khá hoà thuận, người dân chỉ biết đi làm.. Có việc gì đã có cán bộ đến nhà gửi giấy báo, và người dân đồng thuận vui vẻ cùng hợp tác chấp hành chủ trương".
- "Theo tôi, mọi người nên quan tâm đến chính trị và công việc xã hội một cách trầm lắng, bình tĩnh và đúng thời điểm! Chưa biết gì chính xác mà cứ gào mồm lên là chúng tôi không quen và rất phản cảm.
Dân và cán bộ nơi tôi có đóng góp và xây dựng ý kiến cùng nhau, nhưng không chửi nhau...Nói chung ai lên Ủy Bạn cũng vui vẻ, chúng tôi rảnh hay ghé qua.. xin hớp nước.."..
- "Nếu ai đó chửi dân nơi tôi ở vô tâm cũng được, nhưng chúng tôi hài lòng với sự thanh bình ấy. Cá chết hả? Tôi về hỏi họ đều nói "để mấy bác trên Trung ương và cả các bác rỗi việc trên fb lo liệu, hay nói chính xác để Trung ương tập trung lo lắng, việc của mình là hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình và quyền công dân ở nơi mình sống"...Ai cũng trả lời y như vậy. Và chúng tôi hài lòng cộng tác hài hoà với chính quyền..."..
Lòng dân ta là thế đó, đừng ai bảo họ bị ru ngủ hay tự ru ngủ, đó chính là quyền tự do dân chủ của họ, và họ cần được tôn trọng. Nhưng con người như thế chính là nền tảng của sự bình yên, nhưng khi đất nước cần thì chính họ mới là những người có mặt đầu tiên mà xông lên phía trước chứ không phải mấy kẻ hàng ngày kêu gào "thức tỉnh" ngoài đường và trên bàn phím kia..
====
Khuyến mại thêm cho mọi người:
+ Ảnh 2: cờ vàng biểu tình ở 1 điểm, cảnh sát Nhật quây luôn cho một cái chuồng, cấm bước ra, ra là ăn đạn.
+ Ảnh 3: Công viên biểu tình ở Singapore, vắng như chùa Bà Đanh.
+ Loạt ảnh dưới là đàn áp sơ sơ biểu tình ở các nước dân chủ phương Tây, chưa cần đến ảnh máu me và dùng xe bọc thép hạng nặng tấn công biểu tình.
+ Còn đường dẫn dưới đây là hình ảnh biểu tình phản chiến của sinh viên ĐH Ken State, Mỹ, năm 1970 (cám ơn những người bạn Mỹ đã ủng hộ Việt Nam!): https://www.youtube.com/watch?v=8IIE_-tg5xg&feature=youtu.be
Vừa qua Quốc Hội và nhiều người chất vấn Chính Phủ nợ Luật biểu tình lâu quá, theo tôi nên ra Luật, cứ như trên mà áp (đăng ký trước, nộp phí, mua bảo hiểm, thực hiện giăng cờ đèn kèn trống đúng quy định), bổ sung thêm các quy định phù hợp với điều kiện Việt Nam, những ai ủng hộ biểu tình đóng góp tiền làm công viên biểu tình như ở Singapore, nếu không thì mời vào SVĐ, nếu trùng ngày mà ở đó biểu diễn hay thi đấu thì đợi tuần sau nhé!